Chương 0
Nhà Ba CHỉ đăng duy nhất trên julynovel.net
Giới thiệu
Tên truyện: Lưu Manh
– Bối cảnh/Thể loại: Hiện đại
– Từ khóa tác phẩm: OmegaVerse, tổ chức/giới ngầm, cảnh sát/điều tra viên, tình yêu – hận thù, công lạnh lùng, công ngọt ngào mánh lới, công ám ảnh, công điên cuồng, công gia trưởng cực đoan, công đẹp trai, thụ phức hắc/đầy mưu mẹo, công tuyệt luân, thụ đẹp trai, thụ chỉn chu, thụ khó chiều, thụ có năng lực, romance comedy ngụy trang dưới vỏ bọc tội phạm
– Công: Choi Won Joon (34 tuổi)
CEO của Sehwa Construction. Là con út trong ba anh em nhà Sehwa Group, nổi tiếng thông minh nhất và có tài kinh doanh nhạy bén, được đồn đoán sẽ trở thành người kế nhiệm tập đoàn. Vẻ bề ngoài là vậy…
Nhưng thực chất là một kẻ bất chấp, không ngần ngại làm bất cứ điều gì để đạt được thứ mình muốn, đến mức khiến người ta kiệt quệ.
Hồi nhỏ từng trải qua một tai nạn lớn để lại sang chấn tâm lý nặng nề, dẫn đến chứng mất ngủ kinh niên. Nhưng khi sống cùng Kim Yi Eum dưới danh nghĩa “Yeong Shik”, hắn lại ngủ ngon một cách khó tin.
Kể cả khi ký ức trở về và hắn tìm lại vị trí thực sự của mình, trải nghiệm lúc đó vẫn không thể phai mờ trong tâm trí… Có vẻ lần này, hắn sẽ phải vắt kiệt sức Kim Yi Eum.
– Thụ: Kim Yi Eum (28 tuổi)
Thanh tra 2 năm kinh nghiệm thuộc đội hình sự Tây Bộ. Là con út trong một gia đình toàn cảnh sát, từ cha đến các anh em đều đang hoặc từng phục vụ trong ngành.
Khi Choi Won Joon sống cùng anh với thân phận “Yeong Shik”, anh cảm thấy đối phương ngoan ngoãn một cách khó tin so với vẻ ngoài to lớn. Nhưng càng tìm hiểu bản chất thật, anh chỉ muốn đấm cho một phát.
Muốn thoát khỏi mối quan hệ này nhưng Choi Won Joon không ngừng đe dọa bằng bí mật anh chưa từng tiết lộ với gia đình. Cùng lúc, đối phương lại đưa ra những giao dịch ngọt ngào khiến anh rơi vào căng thẳng tột độ.
Trong lúc điều tra một vụ án mạng rùng rợn, càng đào sâu, anh càng nghi ngờ có liên quan đến Choi Won Joon. Nỗi nghi ngờ ngày một chồng chất…
– Nên đọc khi: Muốn chứng kiến mối quan hệ “liệu có thể?” Đi đến hồi kết.
– Câu thoại đắt giá: “Anh điên rồi hay sao vậy?”