Chương 48
Nhà Ba CHỉ đăng duy nhất trên julynovel.net
Anh cứng đầu cứng cổ khép chặt miệng, Choi Won Joon sốt ruột liền dùng lưỡi liếm qua như muốn mở khoá. Trong trạng thái tỉnh táo mà bị cọ xát môi như thế, cảm giác thật kỳ lạ. Ngay lập tức, hắn lại túm lấy mông anh như muốn bóp nát vậy.
“A…”, tiếng rên bật ra khi miệng há hốc, Won Joon nhân cơ hội đưa lưỡi tràn vào. Chiếc lưỡi của hắn hoành hành khắp khoang miệng, Yi Eum nhíu mắt lại trong bối rối không biết phải xử lý thế nào. Thấy vậy, khóe miệng Choi Won Joon nhếch lên đầy đắc ý.
“Sao lại thế này, như đồ nghiệp dư vậy. Cậu vốn hôn giỏi lắm cơ mà.”
Cố gắng nhớ lại những việc đã xảy ra vào ngày hôm ấy khiến Yi Eum cảm thấy mặt mình càng nóng bừng hơn. Từ phía dưới, Choi Won Joon liên tục đâm lên bằng dương vật khiến vùng bụng dưới rốn của anh tê rần rần. Won Joon dùng tay sờ soạng trên chiếc áo sơ mi ướt đẫm mồ hôi của Yi Eum.
Dù xấu hổ và ngăn cản nhưng Won Joon vẫn mặc kệ, tiếp tục dùng tay xoa bóp. Rồi sau đó, hắn ta cọ mặt vào ngực Yi Eum và hít sâu một hơi. “Mình ra nhiều mồ hôi thế sao?” Giữa lúc rối bời này, không hiểu sao Yi Eum lại để ý tới điều đó.
“Thơm ngọt quá.”
Yi Eum nghi ngờ liệu mùi pheromone mà Choi Won Joon nhắc đến có thật sự tồn tại hay không. Bởi từ trước đến giờ chưa từng có ai nhắc đến mùi hương pheromone của anh. Đang phân vân không biết có phải do Choi Won Joon nhầm lẫn không thì hắn đột nhiên cắn chặt môi vào ngực anh.
Khi hắn ngước lên mút đầu ti và cử động cằm, Yi Eum giật mình đến mức bật người dậy. Trong lúc đó, Choi Won Joon đã khéo léo luồn tay vào bên trong áo. Bàn tay lạnh toát.
“Omega thường có ngực căng phồng trong chu kỳ phát tình.”
“Im đi. Chắc được 30 phút rồi nhỉ?”
“Chưa đầy 5 phút.”
Đang định quay lại kiểm tra thời gian thì Choi Won Joon nhét mặt vào bên trong áo sơ mi. Lần này, đôi môi trực tiếp chạm vào làn da. Chiếc lưỡi khéo léo búng nhẹ đầu vú khiến Yi Eum không thể nhịn được nữa, một tiếng rên thoát ra từ cổ họng.
“Ah…!”
Xì xụp… Xì xụp… Âm thanh mút núm vú hòa lẫn với tiếng mưa rơi, tra tấn đôi tai. Đáng lẽ phải đẩy ra bảo “dừng lại”, nhưng khoái cảm quấn quanh toàn thân khiến bản thân không kiểm soát được, hông tự động đẩy nhẹ. Phần dưới đã cương lên đến mức đau đớn.
Nếu là một Alpha thì chắc hẳn sẽ tỏa ra lượng pheromone cực lớn, nhưng cảm giác mà anh nhận được không phải là sự ghê tởm mà là sự mềm yếu. Không biết có phải do pheromone hay chỉ đơn thuần là bản năng bị dục vọng lôi kéo, nhưng dù sao đây cũng không phải dấu hiệu tốt.
Dù biết phải đẩy hắn ra nhưng cơ thể anh lại dính chặt vào như nam châm. Trong lúc đang phân vân, Choi Won Joon đã rút đầu ra khỏi áo. Mái tóc thường ngày chỉn chu của hắn giờ bù xù rối bời, nhưng lại quá mức gợi cảm. Rồi Choi Won Joon đưa tay xuống dưới.
“Nâng mông lên nào.”
“……”
“Nhanh lên.”
Tuân theo mệnh lệnh, anh nhấc mông lên, để đối phương kéo khoá quần xuống và lộ ra cây của mình. Yi Eum liếc nhìn xuống rồi thầm chửi bậy trong lòng. Không chỉ to đùng mà còn nổi đầy gân xanh, khiến một thằng đàn ông như anh phải tổn thương tự ái.
Lần này, Won Joon đưa tay về phía khóa quần của Yi Eum. Đang định ngăn cản thì hắn bất ngờ tấn công vào tai anh. Đôi môi ngậm chặt dái tai rồi mút mạnh, khiến toàn thân Yi Eum mềm nhũn ra, không còn sức để kháng cự nữa.
Hắn mở khóa quần, rút “của quý” của Yi Eum ra, phun một bãi nước bọt vào lòng bàn tay rồi nắm lấy nó chà xát mạnh. Tiếng rít ướt át vang lên, Yi Eum run rẩy toàn thân, mặt áp vào vai Won Joon mà thở gấp.
“Ha… nóng quá. Sờ thử đi.”
Won Joon nắm lấy tay Yi Eum, kéo xuống dưới. Ban đầu kháng cự nhưng cuối cùng bàn tay anh vẫn chạm vào. Dù đã tự thẩn mình bao lần, nhưng lần đầu tỉnh táo mà chạm vào “nó” của người khác lại là cảm giác hoàn toàn khác. Cái sự co giật, rung động dưới tay cứ như in hằn lên da thịt.
“Phải nắm thế này chứ.”
Won Joon đặt tay lên mu bàn tay của Yi Eum, nắm lấy anh và bắt đầu di chuyển lên xuống. Chất nhờn đục từ đầu cậu bé rỉ ra từng chút, chảy xuống theo thân. Lòng bàn tay dần nóng lên. Yi Eum cắn chặt môi đến bật máu để kìm lại tiếng rên.
Những giọt mưa như trút nước bắt đầu dịu đi, trong xe chỉ còn văng vẳng tiếng thở dồn cùng âm thanh lòng bàn tay ma sát với cậu nhỏ.
“Đủ rồi… dừng lại đi…”
“Cậu có biết Omega có chỗ nào sướng nhất không?” Câu hỏi vừa dứt, Choi Won Joon đã thọc ngón tay đẫm nước bọt vào lỗ nhỏ phía dưới của Yi Eum.
Yi Eum giật nảy mình ngẩng đầu lên.
“Dừng lại ngay! Tôi sẽ giết anh đó.”
Cố đẩy ra nhưng không gian quá chật chội khiến anh không thể thoát ra được. Won Joon bấm nút điều khiển để ngả ghế ra sau. Chiếc ghế từ từ nghiêng xuống khiến Yi Eum đè lên người Choi Won Joon. Mọi cử động trở nên khó khăn hơn khi hắn ta dùng tay siết chặt eo Yi Eum. Trong tư thế dính chặt vào nhau, những ngón tay kia bắt đầu xoáy sâu vào lỗ nhỏ.
“Bỏ tay ra, tay… đồ khốn…!”
Ngón tay mở rộng lỗ và từ từ tiến vào, Yi Eum cắn môi rung cả người. Cánh tay siết chặt eo đến nỗi không thể thoát ra dễ dàng, khi tỉnh táo lại thì ngón tay đã vào sâu quá nửa. Lần đầu tiên trong đời trải nghiệm cảm giác này, Yi Eum dùng răng cửa cắn vào vai Won Joon.
Bất kể thế nào, Choi Won Joon vẫn nhẹ nhàng xoa bên trong và dỗ dành Yi Eum. Khác hẳn lúc trước, giờ đã cảm nhận được độ ẩm ướt dần. Bình thường đến mức này đã phải són ra rồi, nhưng Kim Yi Eum quả thực khác biệt.
Ngón tay gập lại cào xước bên trong thành, Yi Eum rên rỉ siết chặt đùi rồi ôm chặt lấy cổ Choi Won Joon.
“Ha…”
Won Joon áp môi lên má Yi Eum đang thở gấp, rồi di chuyển sang tai thì thầm:
“Tôi sẽ đưa thêm một ngón nữa, cậu nhớ tiếp nhận cho ngon lành.”
Yi Eum im lặng. Đáng lẽ phải từ chối. Đáng lẽ phải tung cú đấm. Khác với cảm xúc xa lạ khó chịu, khoái cảm lan tỏa khắp cơ thể lại mới mẻ và kích thích đến lạ.
Liệu mình có phải là người bản năng đến mức này? Anh tự trách mình và cắn chặt môi, khi một ngón tay khác đi vào lỗ nhỏ đang giãn nở. Bị ép buộc phải mở rộng, cảm giác chật chội và đau đớn. Choi Won Joon có những ngón tay dài với đốt ngón thô kệch.
Khác với lần đầu, ngón tay thứ hai đâm sâu vào bên trong khiến Yi Eum run rẩy toàn thân. A! Không biết nó đã vào sâu tới đâu, nhưng cảm giác nóng rát và đau nhói lan tỏa.
“Cho tôi nhìn mặt cậu đi.”
“……”
“Thanh tra Yi Eum.”
“……”
“Yi Eum à. Nhanh lên. Ừm?”
Yi Eum miễn cưỡng ngẩng mặt lên, đối diện với Choi Won Joon. Trong mắt Choi Won Joon tràn ngập khát khao đen tối. Hắn ta khẽ nhếch mép cười đầy quyến rũ khi ngắm nhìn Yi Eum.
“Này… cậu quyến rũ chết đi được. Cậu không biết sao?”
“Im đi…”
“Được thôi, cả đời không biết cũng được. Chỉ cần tôi biết là đủ rồi.”
Chưa kịp dứt lời, Choi Won Joon đã kéo đầu Yi Eum lại, hôn lên môi anh cùng lúc ngón tay cứ thế đẩy vào thật sâu. “Ư ừ…” tiếng rên nghẹn ngào không kịp nuốt vào trào ra từ kẽ môi đang mím chặt.
Anh đáng lẽ phải cự tuyệt, phải đẩy hắn ra, nhưng chẳng còn chút sức lực nào. Won Joon tham lam liếm láp cằm và má của Yi Eum, rồi nghiến nhai đôi môi anh từng chút một, sau đó tiếp tục hung hãn mút mát tai và gáy.
Cứ như thế này, có lẽ hắn sẽ thực sự nuốt chửng anh mất thôi – đầu óc anh choáng váng đến mức nghĩ vậy. Hai cơ thể đã hoàn toàn đan vào nhau, và dù không được chạm vào, cậu nhỏ của họ vẫn cứ cọ xát vào nhau một cách cuồng nhiệt. Dù cố gắng nhịn đến đâu, những tiếng rên rỉ vẫn không ngừng tuôn ra.
Kích thích dồn dập từ phía trước lẫn phía sau khiến Yi Eum không sao giữ được tỉnh táo. Lần đầu trải nghiệm từ phía sau, hóa ra lại như thế này sao? Cảm giác ghê tởm ban đầu giờ nghĩ lại thật buồn cười. Dần dần, cơn cực khoái ập đến. Yi Eum ôm chặt lấy cổ Choi Won Joon, rên rỉ thổn thức.
“Tôi… tôi sắp ra rồi, ưm…”
Yi Eum lên đỉnh trước, cơ thể co giật mạnh từng hồi như chưa thể nguôi ngoai. Sau đó, anh mềm nhũn ngã vật lên người Choi Won Joon. Ngón tay kia rút ra khỏi lỗ hậu, để lại một khoảng trống hẫng. Không biết giờ nó đã mở rộng đến mức nào rồi? Muốn kiểm tra nhưng giờ anh chẳng còn chút sức lực nào để nhấc tay. Mắt lim dim mở nửa chừng, hơi thở gấp gáp, bụng dưới lại bị một vật cứng cọ xát mãi.
“Ah, Choi Won Joon, cái đồ khó ưa. Chả chịu bắn gì cả.”
Choi Won Joon nắm lấy vai Yi Eum, kéo anh ngồi thẳng dậy. Yi Eum kiệt sức, chỉ biết nhìn lên trong khi Choi Won Joon túm lấy cằm anh, ép mồm anh mở ra. Chẳng kịp hỏi hắn đang làm gì, hắn đã dùng tay kia nắm lấy cặc mình, chà xát qua lại.
Rồi hắn từ từ đẩy ngón tay cái vào miệng Yi Eum, khoắng mạnh.
“Hãy tưởng tượng đây là cặc tôi và mút đi.”
Liệu nói thế anh có chịu mút không chứ? Tưởng đấy là cặc hắn thì anh sẽ rất muốn mút lắm à? Yi Eum ngơ ngác nhìn, còn hắn thì cau mày, vẻ mặt đầy ghê tởm.
“Chú ơi? Yeong Shik đau quá, chết mất. Nếu không chịu được thì cả hai đứa mình phải thức trắng đêm ở đây đấy. Hiểu chưa?”
Thằng nhóc này cứ nhè lúc nào là đem Yeong Shik ra dọa. Yi Eum trợn mắt như cá trích, cắn chặt ngón tay của Choi Won Joon đang thọc vào miệng bằng răng cửa. Ha, nhưng hắn lại rên rỉ tỏ vẻ thích thú. Đang ngơ ngác nhìn thì hắn ngửa đầu ra sau, nhíu mày lại.
Nhịp độ chuyển động bên dưới càng lúc càng nhanh, khuôn mặt hắn đỏ lên vì hưng phấn tột độ. Cắn môi, yết hầu cử động quyến rũ đến mức khó cưỡng. Đang mơ màng nhìn thì bỗng ộc ra, một thứ gì đó phun lên bụng anh.
Từ từ hướng ánh mắt xuống dưới. Tinh dịch mà Choi Won Joon vừa xuất ra đang vấy bẩn vùng bụng của Yi Eum rồi chảy xuống dưới. Hắn dùng tay xoa nhẹ rồi khẽ cười.
“Lần sau cho tôi xuất thẳng vào bên trong đi.”